TÂM LÝ HỌC VỀ SỰ TRÌ HOÃN: PHÂN TÍCH NGUYÊN NHÂN GỐC RỄ VÀ CÁC CHIẾN LƯỢC HÀNH VI ĐỂ VƯỢT QUA

Thứ tư - 12/11/2025 18:01
Tất cả chúng ta đều đã từng trải qua cảm giác đó: một nhiệm vụ quan trọng cần được thực hiện, thời hạn đang đến gần, nhưng thay vì bắt tay vào làm, chúng ta lại thấy mình đang lướt mạng xã hội, dọn dẹp bàn làm việc, hoặc làm bất cứ thứ gì khác ngoại trừ công việc đó.
TÂM LÝ HỌC VỀ SỰ TRÌ HOÃN: PHÂN TÍCH NGUYÊN NHÂN GỐC RỄ VÀ CÁC CHIẾN LƯỢC HÀNH VI ĐỂ VƯỢT QUA

Đây chính là Tâm lý học về sự trì hoãn (The Psychology of Procrastination) đang vận hành. Trong nhiều năm, sự trì hoãn thường bị hiểu lầm là dấu hiệu của sự lười biếng, quản lý thời gian kém hoặc thiếu ý chí. Tuy nhiên, nghiên cứu khoa học hiện đại chỉ ra một bức tranh hoàn toàn khác và sâu sắc hơn nhiều: Trì hoãn về cơ bản không phải là vấn đề về quản lý thời gian, mà là một vấn đề về quản lý cảm xúc.

Hiểu đúng về sự Trì hoãn: Cuộc chiến của Não bộ

Để hiểu nguyên nhân của sự trì hoãn, chúng ta cần quay lại cuộc chiến nội tại giữa hai phần của não bộ đã đề cập ở các chủ đề trước. Khi chúng ta đối mặt với một nhiệm vụ mà chúng ta cảm thấy khó chịu – có thể vì nó nhàm chán, khó khăn, mơ hồ, hoặc nó khơi dậy cảm giác bất an (như sợ thất bại, sợ bị đánh giá) – hệ thống limbic (hệ viền), tức "não cảm xúc" của chúng ta, sẽ được kích hoạt. Nó ưu tiên việc sửa chữa tâm trạng tiêu cực ngay lập tức.

Trong khi đó, vỏ não trước trán (trung tâm lý trí và lập kế hoạch) hiểu rằng việc hoàn thành nhiệm vụ này là tốt cho tương lai. Tuy nhiên, hệ thống limbic lại mạnh mẽ hơn trong việc thúc đẩy hành động tức thời. Nó tìm kiếm một lối thoát. Hành động trì hoãn (ví dụ: xem một video giải trí) chính là "Thói quen" trong vòng lặp thói quen. Và "Phần thưởng" nó mang lại là sự nhẹ nhõm tức thì khỏi cảm xúc tiêu cực. Sự trì hoãn, do đó, là một cơ chế đối phó được học hỏi, một thói quen xấu được củng cố bởi việc loại bỏ cảm giác khó chịu ngay lập tức, bất chấp hậu quả lâu dài.

Những nguyên nhân tâm lý sâu xa của sự Trì hoãn

Việc một nhiệm vụ khiến chúng ta cảm thấy tiêu cực thường bắt nguồn từ những lý do tâm lý sâu xa hơn là bản chất của chính nhiệm vụ đó.

Nỗi sợ Thất bại và Chủ nghĩa Hoàn hảo

Một trong những nguyên nhân của sự trì hoãn phổ biến nhất là nỗi sợ thất bại. Điều này đặc biệt đúng với những người theo chủ nghĩa hoàn hảo. Họ đặt ra tiêu chuẩn cao đến mức phi thực tế cho bản thân. Áp lực phải tạo ra một kết quả hoàn hảo khiến cho việc bắt đầu trở nên vô cùng đáng sợ. Tiềm thức của họ tự nhủ: "Nếu mình không thể làm nó một cách hoàn hảo, tốt hơn là không làm gì cả". Bằng cách trì hoãn, họ đang bảo vệ lòng tự trọng của mình. Nếu họ thất bại vì hết thời gian, họ có thể đổ lỗi cho việc thiếu thời gian, chứ không phải do thiếu năng lực.

Sự mất kết nối với "Bản thân Tương lai"

Các nhà tâm lý học đã phát hiện ra rằng não bộ của chúng ta có xu hướng coi "bản thân tương lai" như một người xa lạ. Khi chúng ta trì hoãn, chúng ta đang ưu tiên cảm xúc của "bản thân hiện tại" (muốn được thoải mái ngay) và đẩy gánh nặng sang cho "bản thân tương lai" (người sẽ phải đối mặt với căng thẳng và hậu quả). Chúng ta thiếu sự đồng cảm với chính mình trong tương lai. Phần thưởng của việc hoàn thành nhiệm vụ (ví dụ: một bài luận tốt, một cơ thể khỏe mạnh) là quá xa vời và trừu tượng, trong khi phần thưởng của sự trì hoãn (sự nhẹ nhõm) lại rất tức thời và cụ thể.

Nhiệm vụ Mơ hồ hoặc Quá lớn

Não bộ ghét sự mơ hồ. Khi một nhiệm vụ được định nghĩa một cách chung chung như "viết báo cáo" hay "chuẩn bị cho kỳ thi", nó có vẻ quá lớn và không rõ ràng điểm bắt đầu. Sự choáng ngợp này tự nó là một cảm xúc tiêu cực, kích hoạt vòng lặp trì hoãn. Chúng ta không biết bắt đầu từ đâu, vì vậy chúng ta không bắt đầu gì cả.

Các Chiến lược Hành vi Khoa học để vượt qua Trì hoãn

Một khi chúng ta chấp nhận trì hoãn là một vấn đề cảm xúc, các giải pháp không còn tập trung vào "cố gắng hơn", mà tập trung vào việc thay đổi các điều kiện bên trong và bên ngoài.

Thay đổi mục tiêu: Chỉ cần Bắt đầu

Để vượt qua trì hoãn, chúng ta phải hạ thấp rào cản của việc bắt đầu. Thay vì tập trung vào việc "hoàn thành" nhiệm vụ, hãy tập trung vào việc "bắt đầu" nhiệm vụ. Quy tắc 2 phút, được James Clear phổ biến, là một chiến lược hành vi xuất sắc: Nếu một hành động có thể được thực hiện trong hai phút, hãy làm ngay. Đối với các nhiệm vụ lớn hơn, hãy chia nhỏ chúng đến mức bước đầu tiên chỉ mất hai phút. Ví dụ, "viết báo cáo" trở thành "mở file Word và viết tiêu đề". Một khi đã bắt đầu, động lực sẽ tự nhiên xuất hiện sau đó.

Thay đổi môi trường và quản lý Gợi ý

Thay vì dựa vào ý chí, hãy thiết kế lại môi trường của bạn để khiến việc trì hoãn trở nên khó khăn hơn và việc tập trung trở nên dễ dàng hơn. Nếu bạn trì hoãn bằng cách lướt mạng xã hội, hãy sử dụng các ứng dụng chặn web (loại bỏ Gợi ý) hoặc để điện thoại ở phòng khác (tăng ma sát). Ngược lại, hãy chuẩn bị sẵn mọi thứ cho công việc (ví dụ: đặt sẵn sách vở lên bàn từ tối hôm trước) để giảm ma sát cho việc bắt đầu.

Kỹ thuật Pomodoro: Chia nhỏ thời gian và Tích hợp Phần thưởng

Kỹ thuật Pomodoro là một chiến lược hành vi hoàn hảo vì nó giải quyết trực tiếp vòng lặp thói quen. Bạn làm việc tập trung trong một khoảng thời gian ngắn, có giới hạn (thường là 25 phút), sau đó tự thưởng cho mình 5 phút nghỉ ngơi (Phần thưởng). Việc này chia nhỏ nhiệm vụ (giảm sự choáng ngợp), tạo ra một thời hạn tức thời (25 phút), và cung cấp một phần thưởng thường xuyên, lành mạnh, giúp huấn luyện não bộ của bạn liên kết công việc với một kết quả tích cực.

Thực hành Tự trắc ẩn (Self-Compassion)

Điều trớ trêu là, việc tự trách mắng bản thân vì đã trì hoãn lại chính là yếu tố khiến chúng ta trì hoãn nhiều hơn. Sự tự chỉ trích tạo ra thêm cảm xúc tiêu cực (tội lỗi, xấu hổ), làm tăng ham muốn thoát ly (trì hoãn). Ngược lại, nghiên cứu cho thấy những người thực hành lòng tự trắc ẩn (chấp nhận rằng mình là con người, mắc sai lầm, và tha thứ cho bản thân) lại ít trì hoãn hơn trong tương lai. Họ thoát khỏi vòng xoáy tiêu cực nhanh hơn và có thể quay lại công việc.

Tâm lý học về sự trì hoãn dạy chúng ta rằng đây không phải là một khiếm khuyết về tính cách, mà là một phản ứng rất "con người" để đối phó với những cảm xúc khó chịu. Để vượt qua trì hoãn, chúng ta không cần thêm ý chí, mà cần các chiến lược thông minh hơn. Bằng cách nhận diện các cảm xúc tiêu cực, chia nhỏ nhiệm vụ, điều chỉnh môi trường và đối xử với bản thân bằng lòng trắc ẩn, chúng ta có thể phá vỡ vòng lặp thói quen này. Đây là một kỹ năng quan trọng trong hành trình phát triển bản thân và là một phần không thể thiếu của Tâm lý học Tích cực.

Tác giả bài viết: Viện IPPED

VIỆN TÂM LÝ HỌC TÍCH CỰC & PHÁT TRIỂN GIÁO DỤC (IPPED)

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

GIÁ TRỊ CỐT LÕI CỦA VIỆN TÂM LÝ HỌC TÍCH CỰC VÀ PHÁT TRIỂN GIÁO DỤC (IPPED)

Những giá trị này không chỉ là kim chỉ nam mà còn là lời hứa của IPPED trong việc mang lại những giải pháp khoa học, nhân văn và hiệu quả cho cá nhân, gia đình và cộng đồng. 1. Khoa học và chứng cứ – Nền tảng của sự tin cậy Mọi chương trình, công cụ và phương pháp tại IPPED đều được xây dựng dựa...

Viện IPPED
Thăm dò ý kiến

Bạn có đang tìm hiểu hoặc quan tâm đến ?

IPPED Footer
Apps Test
AI iCON
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây
Zalo